Diên Vỹ

chẳng thể quên


 


  


sầu của ta đọng ở bờ mi 


sầu của anh rơi từng đêm vắng 


đời vẫn ngang qua 


  


đông rồi đó anh ...! phố phường im lặng 


cây cỏ một màu ...có buồn không ? 


 


 


đời chia bao nhánh sông 


dòng sông anh trôi về đâu bên kia trái đất 


ta chiếc lá rơi xa đời thật 


chôn vào kiếp người một quá khứ chưa phai 


  


ta nhớ anh ...! 


chữ rơi ở kẻ tay 


sao bắt được trái tim mình đừng khóc 


sao ngăn được dòng đời thôi khó  nhọc 


sao vẽ được cho mình một ước mơ ? 


  


ta yêu anh ...! hiểu được chỉ có thơ 


mà khi đọc, cả lòng mình không dám nhận 


nào có khó chi đâu .... cuộc đời rất ngắn 


vậy mà ...ta vẫn lặng thinh ....! 


  


nếu một ngày đối diện chính mình 


ta có dám soi vào từng góc tim, ngõ nhớ 


ta có dám chìa ra đôi tay và hơi thở 


để quyện lấy cùng anh ? 


  


tình  yêu rất mong manh 


ta cứ dại khờ tin điều tan vỡ 


ta cứ dặn lòng đừng nhớ ... 


thế rồi chẳng thể nào quên ...! 


  


 


dec. 18, 2013 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 25 tháng 12 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "chẳng thể quên"